Bạn nắm trong tay cả một mớ tài liệu về sản phẩm và khách hàng nhưng không biết bắt đầu từ đâu? Lời khuyên của mình là hãy tạm gác tài liệu sang một bên và thử trải nghiệm cuộc sống của họ ít nhất 1 ngày.
Bạn biết không? Nếu chỉ đơn thuần đứng bên ngoài quan sát, những điều bạn nhìn thấy có thể không có gì đặc biệt hơn những gì người khác thấy. Nghĩa là nó quá phổ thông, đại chúng và chẳng có chi tiết nào đắt giá.
Vì vậy, đừng dừng lại ở đọc tài liệu, phỏng vấn nhân vật mà hãy tiến xa hơn chút nữa. Hãy quan sát, học cách ăn, uống, đi, đứng, nhìn, nghe, sờ và cảm nhận mọi vật theo hoàn cảnh và cách nghĩ của nhân vật, giống như một diễn viên thực thụ.
Nhưng câu hỏi đặt ra là phải trải nghiệm và cảm nghiệm đến đâu mới đạt yêu cầu của một diễn viên thực thụ?
Nói đến đây, mình chợt nhớ đến vai diễn Tôn Ngộ Không của Lục Tiểu Linh Đồng trong Tây Du Ký bản 1986 nổi đình nổi đám.Lục Tiểu Linh Đồng chia sẻ rằng trong suốt quá trình làm phim, ông luôn có một người thầy diễn xuất đặc biệt là chú khỉ tên Tiểu Khánh.
Ngày cũng như đêm, Lục Tiểu Linh Đồng theo sát Tiểu Khánh từng bước, quan sát chú khỉ tỉ mỉ, kỹ lưỡng từ hành động đến nét mặt, ánh mắt.
Ông kể có lần trông thấy Tiểu Khánh ngồi bất động trên cỏ. Thì ra, nó đang nhìn chằm chằm vào một con bướm đang bay lượn cách đó không xa.
Đột nhiên, nhanh như cắt, nó chộp lấy con bướm đó. Nó không vội vàng ăn con bướm này, mà đưa lên mũi để ngửi, tựa như đang đánh giá, tiếp đến cẩn thận bỏ vào miệng để nếm thử mùi vị, tựa như mùi vị rất ngon, cuối cùng mới nhanh gọn ăn hết chú bướm này.
Ông đã đem tình tiết này dùng vào cảnh diễn khi Tôn Ngộ Không ăn trộm tiên đan và ăn trộm đào tiên trong hội Bàn Đào, làm nên những thước phim vô cùng thú vị và chân thực.
Tương tự như cách Lục Tiểu Linh Đồng đã làm, chúng ta cũng có thể áp dụng điều này trong viết lách.
Chẳng hạn, nếu như bạn cần viết về sản phẩm bổ sung vitamin và khoáng chất, giúp trẻ ăn uống ngon miệng, hãy thử giúp chị gái bạn cho cháu ăn dặm vài hôm. Hãy thử nếm trải những cái lắc đầu nguầy nguậy, những tiếng khóc thét, sự thờ ơ của em bé trong bữa ăn. Hãy đồng hành cùng chị trước những câu chê bai hồn nhiên của những cô hàng xóm có con bụ bẫm. Hãy lắng nghe thật sâu và nhận ra nỗi ấm ức, tủi hờn của chị gái bạn khi bị mẹ chồng trách móc.
Một ví dụ khác, nếu như bạn cần viết về bộ đồ tập gym gồm áo bra và quần short. Hãy thử mặc loại trang phục tương tự, đến phòng gym. Hãy chú ý đến cảm nhận của bạn khi tập các bài yêu cầu chuyển động toàn thân, những bài tập mạnh có thể khiến trang phục của bạn bị xô lệch. Tiếp đó, hãy để ý xem trạng thái của bộ trang phục và tâm trạng của bạn lúc này. Bạn hoàn toàn thoải mái, tự tin và tập trung 100% vào các bài tập, hay luôn phải chú ý đến chiếc quần hớ hênh hoặc chiếc áo bra lỏng lẻo, hay bị cốn ở phần chân ngực?
Thế đấy, trải nghiệm sống cuộc đời của nhân vật là một cách tuyệt vời để giúp bạn có được những hiểu biết vượt xa việc quan sát đơn thuần.
Khi trải nghiệm đủ, tự nhiên bạn sẽ biết được đâu sẽ là ý tưởng “ăn tiền” nhất. Và cũng nhờ trải nghiệm, việc triển khai ý tưởng lúc này cũng chẳng có gì khó khăn. Vì nó giống như bạn đang kể lại câu chuyện cuộc đời mình mà thôi, dù cuộc đời đó chỉ kéo dài đúng 1 ngày.
BÀI TẬP THỰC HÀNH:
- Thu thập các thông tin về cuộc sống của người mà bạn muốn tìm hiểu, thông qua việc đọc tài liệu, xem video hoặc phỏng vấn trực tiếp.
- Thử 1 ngày trải nghiệm hoặc mô phỏng lại cuộc sống của đó, chi tiết đến từng bữa ăn giấc ngủ.
- Liệt kê ra những niềm vui, nỗi buồn, khó khăn, rào cản của bạn khi trải nghiệm cuộc sống của họ.